Nói chuyện điện thoại xong, Sở Thanh Phong không có đợi lâu, 10 phút sau Cố Dao đã gõ cửa xe.
Bởi vì không nghĩ tới, Sở Thanh Phong có chút kinh ngạc nhìn Cố Dao, cục cảnh sát đến trạm xe buýt, đi mau cũng phải cần ít nhất là 15 phút. Hạ cửa xuống nàng mới nhìn rõ mồ hôi trên trán Cố Dao, nguyên lai là chạy tới. Cố Dao khuynh thân, một tay đặt lên bệ cửa sổ, thở phì phò, lại mỉm cười nhìn Sở Thanh Phong, đáng yêu le lưỡi một cái, như một tiểu nữ sinh cười khẽ nói: "Hô... Sư tỷ, nóng quá."
Sở Thanh Phong nhìn thấy bộ dáng này của Cố Dao, chỉ cảm thấy tim mình khiêu chậm một nhịp, miệng Cố Dao khéo léo lại đầy đặn mượt mà, có lẽ là bởi vì cô mới khởi động, nhìn như là tô son, làn da trắng nõn cũng đỏ ửng lên, bộ dáng kia thật gợi cảm.
Nhưng Sở Thanh Phong lại không để ý nhiều đến sự khác thường của mình, nàng chỉ là cảm thấy Cố Dao quả nhiên là cực đẹp, ngay cả một phụ nữ như nàng cũng nhịn không được tim đập nhanh. Mở cửa xe nhượng Cố Dao tiến vào, nàng buồn cười nhìn cô, hỏi: "Chạy lại đây làm gì, tôi không có thúc giục em a."
Cố Dao ngồi ở chỗ kia dùng hai tay quạt, nghe Sở Thanh Phong nói, quay đầu lại đáp: "Không có, trước kia ở trường học chạy quen rồi, bây giờ làm việc ngược lại hiếm khi chạy, hô... Thật sướng!"
Sở Thanh Phong cười nhìn Cố Dao, mặc dù nàng biết ở trong cảnh giáo là quy định mỗi ngày nhất định phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-ngoai-yeu-nhieu/1722059/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.