Lộ trình kế tiếp, hai người ăn ý tựa như lão hữu, lại ngăn cách tựa như người dưng, đều trầm mặc, hưởng thụ không khí an nhàn, tâm tư của mình, có lẽ chỉ có các nàng hiểu được.
Cố Dao quay đầu đi, nhìn cảnh sắc xẹt qua cửa sổ, trên mặt lộ ra thần sắc suy tư, tựa hồ có nhiều thứ làm cô do dự. Sở Thanh Phong nhìn thẳng phía trước, nghiêm túc lái xe, cảnh sắc trước mắt không ngừng biến hóa, một cái lại một cái, nàng lại có cảm giác khoa trương, văn minh khoa học kỹ thuật thoái hóa, từ phồn hoa rực rỡ trở nên ảm đạm thê lương.
Sở Thanh Phong dừng xe ở một con hẻm nhỏ, kỳ thật vẫn chưa tới nhà Cố Dao, chẳng qua ngã tư chợ đêm Đông Hoa quá mức cũ kỹ, sớm đã vô pháp thích ứng với xã hội phát triển hiện nay, hẻm kia quá chật, căn bản xe nàng không thể chạy qua.
"Sư tỷ, cám ơn chị đưa tôi trở về." Cố Dao mở khoá xe, cô cũng không có lập tức xuống xe, xoay người đối Sở Thanh Phong mỉm cười nói tạ.
Sở Thanh Phong dọc theo đường đi đều quan sát hoàn cảnh ở đây, nàng tính ra, trạm xe buýt gần nhất cách nơi này ít nhất có 2000 thước, rất nhiều địa phương còn không có đèn đường, ngẫu nhiên còn có thể thấy một ít nữ tử đứng dưới ánh đèn mờ nhạt, ăn mặc diêm dúa và trang điểm xinh đẹp bán rẻ tiếng cười, lén lút vuốt ve mấy nam tử dâm loạn, nơi này tràn ngập khí tức suy sút chết lặng. Nàng một chút cũng không thích nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-ngoai-yeu-nhieu/1722061/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.