Chu Húc?
Bốc Ninh?
Văn Thời chưa từng nghĩ hai người bọn họ có liên quan tới nhau. Cho dù trên người Chu Húc có rất nhiều điểm tương đồng với Bốc Ninh.
Bọn họ trời sinh có thể thông linh, thuận miệng nói ra một câu cũng thường chuẩn hơn người khác bói toán cả nửa ngày.
Linh tướng của cả hai đều bất ổn, dễ dàng bị mê hoặc và nhập vào người, mức độ nguy hiểm trong lồng cũng lớn hơn người thường. Đó là lý do mà Bốc Ninh chuyên tu trận pháp, dường như cũng là lý do Trương Bích Linh không cho phép Chu Húc vào lồng.
Người bình thường thoát ra khỏi lồng thì mọi chuyện đều biến thành một giấc chiêm bao không thể nhớ kỹ, chỉ cảm thấy một vài cảnh tượng khá quen thuộc trong khoảnh khắc nào đó.
Thế nhưng Chu Húc hết lần này tới lần khác lại nhớ như in.
Trong những chiếc lồng mà Văn Thời tiến vào sau khi bước ra khỏi cổng Vô Tướng, ngoại trừ của Thẩm Kiều ra thì cái nào cũng có mặt Chu Húc. Như thể mọi thứ thuận theo ý trời, thế nào cũng phải có một lần tương phùng vậy.
Nhưng Văn Thời vẫn cảm thấy khó mà tin nổi, bởi vì hai người chênh nhau quá nhiều….
“Đây là…Bốc Ninh?” Hắn bị trăm mối cảm xúc bủa vây đến mức quên nói chuyện, vô thức nghiêng đầu tìm kiếm đáp án từ người bên cạnh mình, tựa như chỉ cần người này gật đầu thì mọi chuyện sẽ kết thúc như ván đã đóng thuyền.
Hỏi xong hắn mới phản ứng được câu này thốt ra quá mức tự nhiên.
Thế là hắn trông thấy ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-quan/1567532/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.