1.
Ngày đó, em trai tôi được nghỉ học nên tôi đến trường đón nó.
Trên đường về nhà, tôi dừng xe đến cửa hàng tiện lợi mua ít đồ, sau khi quay lại thì phát hiện có đám người đang tụ tập bên hồ nhân tạo.
Em trai tôi đang cố gắng kéo một cô gái lên bờ, cả người nó ướt đẫm.
Tôi hoảng quá nên vội vàng bỏ lại đống đồ rồi chen vào đám đông.
Em trai tôi thấy mọi người xung quanh chỉ lo đứng hóng chuyện, nó không biết làm thế nào nên nhìn tôi cầu cứu: “Chị ơi! Nhanh gọi xe cứu thương đi chị!”
Rồi thằng bé bắt đầu sơ cứu cho cô gái kia.
Sau khi xe cứu thương tới chở cô gái kia đi, rốt cuộc tôi cũng thở phào nhẹ nhõm. Tôi không nhịn được mà đấm em trai mình một cái: “Có nhiều người lớn ở đó cơ mà! Trẻ nhỏ như em thể hiện làm gì?”
Em trai tôi vừa tránh vừa xin tha.
“Nhiều người nhưng có ai cứu đâu chị, cô gái kia còn là bạn học của em, sao em có thể thấy chết mà không cứu được ạ?”
Tốt bụng cũng không phải là chuyện xấu, thế nên tôi chẳng nói thêm gì nữa.
Tôi cứ ngỡ chuyện đó đến đây là kết thúc, nào ngờ mấy ngày sau trên mạng phát tán video em trai tôi cứu người.
Ban đầu tôi còn tưởng cư dân mạng sẽ khích lệ, khen ngợi thằng bé, nào ngờ khu bình luận chỉ toàn là lời mắng chửi nhục mạ.
[Còn nhỏ tuổi mà suy nghĩ bẩn thỉu quá đi…]
[Thật là ghê tởm.]
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tôi quay lại xem sơ qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-quyet-cua-tham-phan-3/469019/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.