Tần Mộc Vũ đã bước xuống khỏi sân khấu, đi tới quầy bar gọi một ly rượu Cocktail.Loại rượu này có màu sắc rất tươi sáng, trong rất đẹp mắt, mà cô lại thích tất cả các đồ vật xinh đẹp.Lắc nhẹ rồi đưa tới bên môi, ngửi nhẹ hai cái, ngửa đầu uống một ngụm.
Tác dụng cũng không nhỏ, nhưng đáng tiếc so với rượu mạnh thời cổ đại cô từng uống thì vẫn kém hơn nhiều.Xung quanh đều là ánh mắt si mê của đàn ông, cô sớm đã quen, nên cô vẫn thản nhiên tùy ý liếc mắt, nhưng lại không có chàng trai nào lọt đuợc vào mắt cô.Không biết có phải hay không cô đã trúng độc của Tần Cảnh Thừa, giống như hiện tại ngoại trừ người đàn ông kia thì đối với bất cứ ai cô cũng không có nổi hứng thú.Ai, đúng là cẩu ngay thẳng a.Bưng ly rượu Cocktail đi đến một góc sô pha ngồi xuống, nhẹ nhàng lay động rượu trong ly, lộ ra ánh mắt lười biếng không chút nào để ý, tựa hồ như đang quan sát và ngưỡng mộ sự điên cuồng của những người này, lại tựa như đang cười nhạo cách sống sa đọa của bọn họ."Quả nhiên là cô."Bên tai truyền đến giọng nói không mấy thiện cảm của người đàn ông, Tần Mộc Vũ chán ghét mà thu hồi lại ánh mắt, quay sang liếc nhìn người mới tới, sau đó nâng ly rượu Cocktail hướng tới hắn nói, "Thật trùng hợp."Khúc phàm sắc mặt hơi trầm xuống, hắn nhìn chằm chằm cô gái trước mặt.
Người hắn thích là Hạ Noãn Tử, hắn cảm giác đuợc Hạ Noãn Tử không ưa thích Tần Mộc Vũ, cho nên hắn đối với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-xuyen-de-nhat-yeu-nu/542823/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.