Lâm Uyển Nương đang thu thập di thể của Uông Thu Nguyệt lại lần nữa bị cắt ngang. Thôn dân tiến đến thông tri cho Lâm Uyển Nương hoài nghi Khương gia có phải hay không bị người khác động vào mộ phần tổ tiên. Bằng không tại sao chỉ trong một ngày mà liên tục xảy ra vận rủi. Uông Thu Nguyệt tɦôиɠ ɖâʍ, Khương lão thái trúng gió, tài sản bị mất trộm, Khương Thiên Tứ bị phỏng…
Chợt nghe được tin dữ, Lâm Uyển Nương cảm thấy trước mắt một trận quay cuồng, tinh thần hoảng hốt, không đợi đứng vững đã vội vàng chạy về nhà.
Khương gia hiện giờ cực kỳ náo nhiệt, mọi người đều là bị tiếng tru thảm thiết của Khương Thiên Tứ hấp dẫn tới.
Tam Thúc Công vừa được người gọi đến đang ở một bên chỉ huy người thật cẩn thận cắt chiếc quần của Khương Thiên Tứ, chiếc quần bị lửa thiêu cháy lại thấm đầy nước thuốc còn bị dính chặt vào chân hắn khiến cho máu thịt be bét.
Mặt không còn chút máu Khương Thiên Tứ đau đến toàn thân run rẩy, kêu đều kêu không được, hắn hiện giờ chỉ còn lại từng hơi thở mỏng manh, vì đau đớn mà yếu ớt rêи ɾỉ, nước mắt trộn lẫn với mồ hôi đầm đìa chảy ra không dứt, nhìn như chỉ còn lại nửa cái mạng.
Đứng ở bên Khương Minh Châu dùng sức cắn chặt hàm răng cố gắng không để chính mình đứng trước nỗi đau của người khác mà cười ra tiếng, ở Nhiếp lão tam bên kia nàng còn tức giận khi chưa thu hoạch được gì hiện giờ tức giận đã biến mất không còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoi-khong-muon-chet/215875/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.