“Bác Dụ, Kỳ Tư Vĩnh quả nhiên đã quay trở lại.”
Vừa thấy Phó Bác Dụ trở về, Kỳ Lương liền bật dậy khỏi ghế sofa, giọng nói đầy gấp gáp.
“Cái gì?” Phó Bác Dụ thoáng khựng lại khi đang cởi áo khoác, rồi sau đó chậm rãi tiếp tục động tác: “Ngươi đã nhìn thấy hắn?”
“Ừm.” Kỳ Lương hít sâu một hơi, cố gắng ổn định tâm tình: “Ở khu phố buôn bán, Tần Nghiêu Thần bọn họ đều có mặt, còn cả con hamster đó…”
—— Chính là điểm này khiến bọn họ cảm thấy lo lắng.
Trước đây, bọn họ có thể thuận lợi trốn thoát, theo phỏng đoán của Phó Bác Dụ thì đến sáu phần là vì Kỳ Tư Vĩnh chưa rõ bí mật về không gian gieo trồng, nên mới nể mặt Tần Nghiêu Thần mà tha cho bọn họ một con đường sống.
Nếu thật là như vậy, thì trong thời gian ngắn Phó Bác Dụ hoàn toàn không muốn đối đầu với Kỳ Tư Vĩnh, vì hắn không nắm được thực lực thật sự của đối phương.
Nhưng giờ thì khác rồi.
Con hamster đó từng bị Kỳ Lương thu vào trong không gian gieo trồng, thậm chí còn cuỗm đi hơn nửa số vật tư cùng một lượng lớn linh tuyền thủy chứa trong đó.
Quan trọng nhất là, nó đã biết về sự tồn tại của không gian gieo trồng.
Trước kia bọn họ từng lo lắng, liệu con hamster đó có thể quay lại tìm Kỳ Tư Vĩnh không.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, họ cảm thấy sẽ không có dị thú nào ngu đến mức bị người ta nô dịch rồi lại quay về chủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoi-lam-vuong-giap-tu-hoi/2770778/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.