Tề Cẩm Trung và Tả Bác Văn là cùng một kiểu người.
Xuất thân giống nhau, đều không cam lòng sống tầm thường, vì thế không tiếc mọi thủ đoạn để đi lên.
Bọn họ nhạy cảm, tự ti, bạc tình, tham vọng lại cao ngút trời.
Lấy Tề Cẩm Trung mà nói, người đồng ý làm con rể ở rể chính là hắn, người được hưởng tiện lợi và cuộc sống giàu sang do nhà họ Đoạn mang lại cũng là hắn.
Nhưng hắn chưa bao giờ ghi nhớ những điều đó trong lòng, bởi vì hắn cảm thấy đây là cái giá mà hắn phải trả bằng tôn nghiêm và thể diện. Điều hắn luôn ghi khắc là ánh mắt khinh thường của Đoạn Thời Trung, là thái độ khinh miệt của mọi người với thân phận ở rể của hắn...
Hắn hận Đoạn Thời Trung, hận Đoạn Mộ Thanh, hận Đoạn Cố Ngôn.
Hắn hận rất đương nhiên, rất đường hoàng.
Sự thật chứng minh, ánh mắt của Đoạn Thời Trung thực sự rất độc, nhưng cuối cùng vẫn đánh giá thấp kỹ năng diễn xuất của Tề Cẩm Trung.
Hơn nữa, một kẻ vô sỉ không kém gì Tề Cẩm Trung là Tả Bác Văn. Trong nguyên cốt truyện, mẹ con nguyên chủ bị hại mà chết quả thật không oan.
Về điều này, Đoạn Cố Ngôn đã công bố hai nhiệm vụ chính.
Nhiệm vụ chủ tuyến thứ nhất là báo thù, phần thưởng công đức 3000 điểm, mức độ hoàn thành do Đoạn Cố Ngôn đánh giá theo tiêu chí hài lòng.
Nhiệm vụ chủ tuyến thứ hai là chấn hưng Đoạn thị, phần thưởng công đức cũng là 3000 điểm, mức độ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoi-lam-vuong-giap-tu-hoi/2770865/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.