Lam quang chợt lóe trước mặt mấy người, lấy Cốt yêu làm trung tâm, một trận pháp thình lình xuất hiện, ma khí nhè nhẹ toát ra từ hư không, chui vào trong cơ thể Cốt yêu, khung xương trắng phát ra tiếng vang răng rắc, tiếng kêu thê thảm truyền ra từ bộ xương trắng.
Tiểu Linh Đang hoảng sợ, run rẩy hỏi: "Đây là chuyện gì?"
Mới vừa rồi không phải còn rất tốt sao.
A Nô Bỉ xách hắn lên, quơ quơ trước trận pháp, nói: "Có chút chuyện nhỏ này thôi mà cũng sợ hãi? Ta nói rồi, cứ để ta mang theo hắn đi, bằng không cứ gặp loại xảo trá như Cốt yêu thì không chừng sẽ bị ăn đến tro cốt cũng chẳng còn đâu."
"Ngươi buông ta ra!" Tiểu Linh Đang cố bẻ tay hắn ra, muốn tránh thoát, lại nhận ra tay A Nô Bỉ chẳng chút sứt mẻ nào.
"Ngươi chắc chắn muốn ta buông ra?" A Nô Bỉ cười nhìn hắn.
Tiểu Linh Đang nhìn Cốt yêu đằng sau, tuy không thấy biểu cảm nó, nhưng nghe âm thanh thê thảm kia liền biết lúc này Cốt yêu trong trận pháp đang phải chịu đau đớn cực độ, cơ thể Tiểu Linh Đang hơi run rẩy.
"Ngươi không nên dọa hắn quá." Lạc Hằng bất đắc dĩ.
A Nô Bỉ cười nhạt một tiếng, thả người xuống.
"Chẳng phải ngươi chưa khôi phục linh lực sao!" Cốt yêu như bị cục đá rạch qua yết hầu, âm thanh nghẹn ngào phát ra từ trong miệng nó.
Lạc Hằng cười tủm tỉm nói: "Không khéo, mấy ngày hôm trước vừa khôi phục."
Mấy ngày hôm trước?
Cốt yêu ngẩn ra: "Ngươi vẫn luôn đề phòng ta!"
Lạc Hằng hơi khó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoi-sau-ta-bi-sieu-hung-do-de-duoi-giet/1635209/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.