"Cậu luật sư à, tôi... tôi thực sự không có giết người..."
Bạch Luật Minh nhìn nam nhân trước mắt, đôi tay đã bị còng, hàng lông mày gục xuống, thân thể cường tráng tựa như chịu ủy khuất mà cuộn lại, "Thế nhưng, người phát hiện hiện trường đầu tiên đã nhìn thấy anh tay cầm một con dao nhỏ, bên chân anh còn nằm thi thể của nạn nhân."
"Tôi thực sự không biết..." Vương Tráng biểu tình có vẻ càng đau khổ, "Tôi chỉ chuyển hàng của cô ấy lên lầu mà thôi, lúc sau có chuyện gì xảy ra tôi cũng không quá nhớ rõ, chờ cho đến khi lại có ý thức, tôi liền phát giác trên tay mình đã cầm dao rồi..."
"Lời khai này của anh nhưng không có bất luận lực thuyết phục nào cả, chẳng lẽ ý anh là anh đột nhiên bị mất trí nhớ sao?"
"A... Tôi không biết chuyện là như thế nào nữa..."
Bạch Luật Minh bình tĩnh lật xem tư liệu đặt trên bàn, người bị hại là một thai phụ, bị phát hiện chết thảm ở chính chung cư nhà mình, mà nghi phạm đúng là nam nhân tên Vương Tráng trước mặt y, là một nhân viên của một công ty chuyển phát, bị phát hiện trong lúc trên tay cầm dao nhỏ đẫm máu, chứng cứ vô cùng xác thực, vậy là liền bị bắt giam.
Mà Bạch Luật Minh chính là luật sư biện hộ của hắn.
Bạch Luật Minh khép lại tư liệu, "Vương Tráng, nhìn tôi này."
"A...?" Vương Tráng thật cẩn thận xem vị luật sư biện hộ ở đối diện.
"Anh có giết người hay không?"
"... Tôi không có giết người."
Bạch Luật Minh nhìn vào đôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phap-ngoai-tinh-duyen/2080608/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.