"Cà phê."
"A được!" Vương Tráng nhanh chân rót một ly cà phê cho Bạch Luật Minh.
Bạch Luật Minh nhẹ nhấp một ngụm, "Anh kỷ càng tỉ mỉ kể lại cho tôi nghe một chút về quá trình ngày hôm đấy."
"À..." Vương Tráng hồi tưởng một chút, "Lúc ấy, tôi trước gọi điện cho nữ chủ nhà xác nhận cô ấy ở nhà, mới đến giao hàng cho cổ. Ước chừng hai mươi phút sau, tôi tới nhà cổ."
"Vậy anh khi ấy có cảm giác được cô ta có chỗ nào không thích hợp không?"
"À... Tôi nhớ rõ tôi phải gõ cửa thật lâu cô ấy mới ra mở cửa, cứ cảm thấy..." Vương Tráng cau mày, thực nỗ lực hồi tưởng tình cảnh ngày đó, "Đúng rồi, tôi cảm thấy biểu tình của cô tựa như có điểm kỳ quái..."
"Kỳ quái?"
"Ừm... Chính là dường như có chút không được tự nhiên..."
"Vậy lúc cô ta gọi điện cho anh cũng là như thế sao?"
"Không có, thời điểm cổ nói chuyện với tôi, ngữ khí thiệt nhẹ nhàng, làm người cũng thực khách khí..."
Bạch Luật Minh gật gật đầu, làm chút ghi chú, "Sau khi nhìn thấy cô ta thì sao?"
"Tôi liền bắt đầu chuyển hàng, bởi vì hàng giao đều là kiện lớn, không có thang máy, cho nên tôi phải khuân mấy lần, mới chuyển lên hết toàn bộ. Cô chủ nhà khả năng thấy tôi rất mệt, liền hảo tâm cho tôi một ly đồ uống đá..."
Ngòi bút của Bạch Luật Minh dừng lại, "Chính là cái này."
"Cái gì cơ?" Vương Tráng có chút không rõ nguyên do.
"Tôi nhớ rõ lúc trước anh có nói, anh không quá rõ ràng chuyện gì đã xảy ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phap-ngoai-tinh-duyen/2080610/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.