Bọt nước càng ngày càng lớn hơn so với lúc ban đầu, giữa lúc ấy, một cuộn xoáy được hình thành với tốc độ kinh hoàng, rồi bỗng nhiên giữa cuộn xoáy đang lớn dần ấy xuất hiện một vật thể kì lạ trồi lên.
"Thầy, thầy ơi... Cái gì thế?"
"Không được cử động ra khỏi trận pháp. Con thủy quái đang đến gần đấy."
Hic...
Hoàng nhìn vật thể kì lạ xuất hiện trước mắt mà thấy mình ngu dốt. Con thủy quái cao chừng hai mét rưỡi, màu đen xám, cả người nó có một dịch nhờn nhớp nháp bao xung quanh.
Con thủy quái này mình người đầu người, sau lưng có xúc tu bạch tuộc nhưng hai tai nhọn hoắt như cá trê, ở lưng và bụng nó có những vảy cá lấp lánh như da của thuồng luồng.
Lão Long không hoảng trước vật thể kì dị kia, có lẽ đây chính là thứ gây ô nhiễm nguồn nước quanh đây. Chắc chắn rồi.
"Thầy ơi..."
"Nhỏ mồm thôi. Mẹ mày nữa. Nhiệt tình cộng ngu dốt bằng phá hoại."
"Con xin lỗi..."
Hoàng thở dài, tại cậu ngu quá, nhỉ?
Lão Long rút thanh kiếm bằng hợp kim quý ra, đứng giữa trận pháp, cắt một đầu ngón tay trỏ vào vòng giữa bát quái trước bát hương nhỏ, đoạn lão giơ lên thẳng mũi kiếm lên đầu, gương mặt đanh lại.
"Triệu!"
Cây cối gần đấy lao xao, xung quanh bỗng dưng xuất hiện từng tia sáng màu xanh vàng nhàn nhạt như cực quang, chúng như những mũi lao, phi đến đầu kiếm của lão Long phía trên.
Hoàng như phỗng nhìn mọi thứ diễn ra, đây chính là linh khí tập hợp được từ sự sống của những sinh vật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phap-su-doi-muoi/1324547/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.