Trạch Hâm suy sút trong chốc lát, đột nhiên nghĩ tới cái gì, xoay người lại, nhìn khuôn mặt khi ngủ của hắn, ánh mắt không chừng không biết nghĩ đến cái gì.
Nhìn trong chốc lát, thấy hắn vẫn không có dấu hiệu muốn tỉnh lại, vì thế nâng tay chính mình lên, móng tay ở nháy mắt biến dài, ngay tại thời điểm cậu chuẩn bị cào xuống, Tiền Phong thân thủ vô ý thức ôm lấy cậu, còn nhân tiện đắp chăn cho cậu, tựa hồ ở trong tiềm thức còn lo lắng cậu sẽ cảm lạnh hay không.
Kinh ngạc cảm thụ được động tác của hắn, Trạch Hâm buông tha cho động tác trong tay chính mình, nhìn hắn vài lần, nháy mắt liền biến thành tiểu hồ ly chạy mất.
Đợi cho thời điểm Tiền Phong tỉnh lại liền nhìn thấy trên giường chỉ còn lại có chính mình, cái người ngốc hồ hồ trong lòng đã không thấy, nếu như không phải trang sức bố trí thập phần vui mừng trong phòng nói cho hắn chuyện tối hôm qua là thật sự, hắn còn có thể nghĩ đến đó chỉ là một giấc mộng của hắn.
Nghĩ đến người kia chỉ là vì ngượng ngùng, cho nên mới dậy sớm hơn so với mình để hai người không lúng túng, thẳng đến tìm trong trong ngoài ngoài trong phủ vài lần vẫn như trước không tìm thấy người, sắc mặt mới không khỏi trở nên khó coi.
“Lão gia, hôm nay hạ nhân trong phủ đều không có nhìn thấy công tử.” Quản gia một bên thật cẩn thận nhìn sắc mặt chủ nhân nhà mình, một bên không yên báo cáo, hôm nay thời điểm nhìn thấy lão gia đầy mặt xanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phap-tac-sinh-ton-cua-nam-hang-uu/348894/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.