“Hôm nay xin phép đi.” Buổi sáng, Tiêu Vân Tường ôm Địch Lập Hằng hôn hôn phía sau lưng cậu, thập phần ôn nhu nói.
Địch Lập Hằng mặc dù có chút thẹn thùng, nhưng là cuối cùng vẫn không có cự tuyệt, “Ân.”
Hai người ngọt ngào qua một ngày, tùy tiện làm hảo cảm của Địch Lập Hằng với hắn cao thêm một bậc thang.
Đợi cho thời điểm Địch Lập Hằng lại nhìn thấy cái nữ nhân kia, là ở trong trường học, nhìn nữ nhân không hề là nùng trang diễm mạt (trang phục dày đậm, trang điểm diễm lệ) lại hiện ra vài phần tuổi trẻ trước mắt này, Địch Lập Hằng có chút không biết làm sao, cậu không nghĩ qua cư nhiên sẽ lại nhìn thấy nàng.
Nhưng nữ nhân thật ra thấy cậu quẫn bách, thập phần tự nhiên hào phóng chào hỏi: “Ngươi khỏe, chúng ta lại gặp mặt.”
“Ngươi khỏe.”
Nhìn thấy đại nam hài trước mắt bởi vì nói chuyện với chính mình mà đỏ mặt, Nhạc Bình San nở nụ cười, “Lần trước đa tạ ngươi giúp ta, lần này ta đến là muốn mời ngươi ăn một bữa cơm, thuận tiện trả tiền lại ngươi.”
“Không cần phiền toái như vậy.” Nghe nữ nhân nói, Trạch Hâm liên tục xua tay, ý bảo chính mình không cần.
Nhìn thấy bộ dáng cậu, nữ nhân lộ ra một bộ dáng thập phần thương tâm, đầy mặt đau thương, “Ngươi liền ghét bỏ ta như thế, ngay cả ăn bữa cơm cũng không chịu đi?”
“Không phải.”
“Vậy là muốn đi?”
“Ân.”
Nhìn thấy Địch Lập Hằng kiên trì đáp ứng, Nhạc Bình San thập phần cao hứng, “Kia cứ quyết định như vậy, chúng ta hiện tại đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phap-tac-sinh-ton-cua-nam-hang-uu/348913/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.