Thời gian 3 tháng là thời điểm tốt nhất để tổng kết hiệu quả tu luyện của mình, xem có pháp bảo nào có thể tận dụng không. Chu Thanh biết sau khi mình ra ngoài sẽ không tránh khỏi đánh đấm, chuẩn bị kĩ càng không hề là hành động thừa.
Khu vực cách thành phố mấy mươi dặm có vài ngọn núi nhỏ xanh mướt, linh khí tuy không nồng nặc lắm nhưng so với chốn phồn hoa đô thị ngày càng ô nhiễm kể cũng tốt hơn rất nhiều. Chu Thanh thường xuyên đến đây dạo chơi, dẫn theo Liêu Tiểu Tiến chọn lấy một sơn cốc heo hút ít người qua lại. Chu Thanh dùng Phi kiếm phá tung một sơn động nhỏ, bày bố vài trận pháp thần bí, lại dùng mấy tảng đá có vẽ bùa bằng bút chu sa bày Thái cực trận đồ ngay cửa động, dùng để hấp thu năng lượng từ ánh trăng, tuy không thể sánh bằng Ngọc bài do Chu Thanh tịnh tâm chế luyện, nhưng khoảng thời gian 2 tháng cũng đủ để Liêu Tiểu Tiến tiến hóa thành Bá tước rồi.
Sau khi dặn dò kĩ lưỡng, Chu Thanh đi vào sơn động bắt đầu bế quan. Việc tu luyện cần thuận theo ý trời, ngoài ra còn phụ thuộc vào tài trí lĩnh ngộ, Luyện Khí Tổng Cương ghi chép trận pháp nhiều vô số kể, Phong ma, Chế khí, Luyện bùa, Hoán thần… tất cả đến mấy mươi chương, muốn học hết hoàn toàn cần khổ công mấy trăm năm mới được.
“Trận pháp này quả thật bác đại tinh thông! Nhưng lại không có thuật tu luyện tự thân, khó trách Luyện khí tông của chúng ta lại suy sụp đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-dao-phat-ban-thi-dao/2013218/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.