"Thanh Hà..." Trừng nhi ấm áp mỉm cười, cúi đầu xuống, tràn đầy tình ý mà hôn lên môi Mộ Dung Yên một cái.
Mộ Dung Yên nhợt nhạt mỉm cười, ôn nhu nói: "Sau này, không cho phép dính vào ta, cho dù là làm bộ, cũng phải làm cho thật giống mới được."
"Ân, Phò mã gia của ta." Trừng nhi cười hì hì nói xong, đột nhiên nghiêng mặt gối lên bụng Mộ Dung Yên, làm như đang lắng nghe động tĩnh trong đó, "Ta thật ra muốn nghe một chút, hài tử của ta, có đang gọi ta hay không?"
"Ngươi!" Gương mặt Mộ Dung Yên đỏ lên, sẳng giọng, "Ta cũng không phải là thật sự..."
"Cho dù đứa nhỏ này chỉ là quân cờ, ta cũng sẽ xem nó như hài tử của chúng ta, hảo hảo nuôi lớn nói." Trừng nhi ngẩng mặt lên, tràn đầy khát khao, "Đến lúc đó, người một nhà chúng ta vui vẻ an tâm mà sống, Thanh Hà, ngươi nói được không?"
"Hảo." Mộ Dung Yên cười đến vui vẻ, "Trừng nhi, có thể đáp ứng ta một chuyện không?"
"Ngươi nói đi." Trừng nhi ngã vào bên người Mộ Dung Yên, vươn tay đem nàng ôm vào trong lòng, "Đừng nói là nhất chuyện, trăm ngàn chuyện ta cũng đáp ứng ngươi!"
Mộ Dung Yên cảm thấy mỹ mãn mà tựa vào lồng ngực Trừng nhi, "Trừng nhi, ta muốn đặt tên đứa nhỏ này là..."
"Phượng Hoàng." Trừng nhi không đợi Mộ Dung Yên nói xong, nói ra cái tên nàng đã đoán biết được.
"Trừng nhi." Mộ Dung Yên cả kinh, không thể tin được mà nhìn vào gương mặt Trừng nhi.
Trừng nhi cầm lấy tay nàng, áp lên ngực, cười nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-huyen-thap-tam-khuc/1375816/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.