Về tới phủ Tề vương, Mộ Dung Yên cùng Dương Lan Thanh lo lắng phân phó nha hoàn lấy nhiều chăn gấm trải lên giường, mới đỡ Trừng nhi ngã xuống giường.
"Nhanh chóng chuẩn bị nước ấm." Dương Lan Thanh đau lòng nói xong, dặn dò Mộ Dung Yên hảo hảo chiếu cố Trừng nhi, lo lắng đi ra khỏi phòng, đi về phía thư phòng -- nhất định phải liên lạc với Thất Cố!
"Xoạt! Xoạt!"
Bồ câu mang theo thư bay lên không được bao xa, liền bị ám thạch hung hăng bắn rơi xuống!
Dương Lan Thanh kinh hoảng vội vàng từ trong thư phòng chạy ra, nhìn bồ câu rơi trên mặt đất khó có thể cất cánh nổi, Dương Lan Thanh vội vàng đem cuốn thư lấy ra, nhìn nhìn trên mái hiên.
Tuy rằng bốn phía vẫn là bình tĩnh, nhưng mà cảm giác xơ xác tiêu điều khó hiểu làm cho Dương Lan Thanh cảm thấy mọi người các nàng đã trở thành con mồi trong tay người khác!
"Lan Thanh tẩu tẩu!"
Đột nhiên nghe thấy thanh âm của Tư Mã Yên đã mất tích hồi lâu, Dương Lan Thanh kinh ngạc xoay đầu qua, bước nhanh đến nghênh đón, nói: "Ngươi rốt cuộc đi đâu vậy?"
"Việc này tạm thời trước không nói, chuyện quan trọng nhất chính là làm cho Trừng nhi nhanh chóng dưỡng thương cho tốt, con đường sau này, nàng không thể lùi bước!" Tư Mã Yên vội vàng nói xong, đột nhiên nhìn lướt qua xung quanh mái hiên, cười lạnh nói, "Hắn quả nhiên đã không còn là Tạ tam công tử của lúc trước, thủ đoạn này, quả nhiên là ngoan độc!"
"Tạ Uyên?" Dương Lan Thanh giật mình hiểu được một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-huyen-thap-tam-khuc/1375839/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.