"Mở cửa, bổn cung muốn một mình đi ra ngoài gặp Mộ Dung Thùy một hồi!"
Tư Mã Yên đột nhiên ra quân lệnh, làm cho Trương Linh Tố đang ở trong tiểu các trên thành lâu trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, nay ngoài thành đều là Yên quân liệt trận, Tư Mã Yên một mình cưỡi ngựa đi ra ngoài, làm sao còn đường sống?
"Linh Tố, để tiểu cô cô đi đi, nàng sẽ không có việc gì." Mộ Dung Yên vội vàng kéo ống tay áo của Trương Linh Tố, "Có thể một mình làm lui địch, cũng không chỉ có một mình ta."
"Ngươi...Các ngươi là có chuyện gì gạt ta đúng không?" Trương Linh Tố lo lắng vạn phần mà đẩy cửa sổ nhỏ ra, nhìn Tư Mã Yên một mình cưỡi ngựa ra khỏi cửa thành, dừng ngựa dưới thành, bình tĩnh nhìn Yên quân cách trăm bước bên ngoài kia.
Cửa thành Đồng Quan đóng chặt, Tư Mã Yên đã không còn đường lui.
Mộ Dung Yên hít vào một hơi, nhìn bóng dáng của Tư Mã Yên, "Nếu không có chuẩn bị chu toàn, tiểu cô cô đương nhiên sẽ không làm việc mạo hiểm như vậy, ngươi nhất định là hiểu rõ hơn ta."
"Yên nhi..." Trương Linh Tố vội vàng cầm lấy trường cung trong tiểu các, lắp tên, trăm ngàn lần không thể để cho người ta thương tổn nàng!
Mộ Dung Thùy và Mộ Dung Vĩnh đứng cùng nhau, từ xa xa nhìn Tư Mã Yên ở dưới thành Đồng Quan.
Mộ Dung Thùy nghi hoặc nói: "Tấn công chúa mày một mình cưỡi ngựa đứng dưới thành, rốt cuộc muốn làm gì?"
Mộ Dung Vĩnh cười lạnh nói: "Chính là một nữ tử thôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-huyen-thap-tam-khuc/473370/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.