Khôi phục lại thần trí, Hướng Phù Sinh bắt đám đông giải tán, một mình lên gác cởi bỏ quần áo ướt, tráng người, chọn lấy trong phòng để đồ một bộ quần áo vừa vặn để thay. Những bữa tiệc kiểu này thường tổ chức xuyên đêm, phòng để đồ la liệt quần áo nam nữ đủ kích cỡ, kiểu dáng dĩ nhiên cũng là mẫu mới nhất của các nhãn hiệu lớn. Cô chọn lấy một chiếc váy liền có đai lưng, phối cùng với chiếc áo choàng vải bông để chống lại cái lạnh đang tràn ngập trong phòng.
Quấn chặt chiếc áo choàng, Hướng Phù Sinh đi xuống tầng, cô không trở lại đại sảnh, một mình ra khỏi tòa nhà, ngồi xuống thảm cỏ, lấy khăn tay ra lau khô mái tóc
Hồng Kông mới Lập Hạ[1], đêm muộn phảng phất những cơn gió nhẹ càng thêm mát mẻ. Nhớ lại chuyện bất ngờ xảy ra lúc đó, Hướng Phù Sinh dần chấn chỉnh tâm tư, lập tức lông mày khẽ nhíu lại.
[1] Ngày mùng 5 hoặc mùng 6 tháng Năm Dương lịch.
"Khá hơn chưa?" Một giọng đàn ông chợt vang lên, nghe như tan trong màn đêm.
Hướng Phù Sinh ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Lâm Sóc tay cầm một chiếc cốc bước lại gần. Anh ta cũng đã thay một bộ đồ khô ráo, lại vẫn sơ mi trắng, chỉ có chiếc cúc áo để mở, làm lộ ra xương đòn và lồng ngực rắn chắc.
Vừa nãy anh ta ướt như chuột lột, áo sơ mi dính chặt vào người, phơi bày vóc dáng tuyệt đẹp, Hướng Phù Sinh đoán chắc rất nhiều cô gái ớ đó phải ngưỡng mộ. Nghĩ tới đây, cô bất giác phì cười.
"Không ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-ro/1254154/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.