Editor: Aki Re
Tô Mộc không hiểu vì cái gì Tịch Y bỗng nhiên trầm mặc, nàng cũng không cần phí trí nhớ suy nghĩ vấn đề này, bởi vì...... Đây thật sự là một cơ hội đánh lén thực tốt!
"Tịch Y, ta yêu ngươi!" Tô Mộc lại lần nữa nhảy dựng lên nhảy qua, lúc này Tịch Y cũng không có kịp đem nàng đẩy ra, cho nên tay chân nàng thành công treo ở trên người hắn, khi nàng đang muốn hôn môi thì một bàn tay bưng kín miệng nàng lại, nàng nhíu mày, "Ân?"
Nàng nhìn nam nhân trước mặt chớp chớp mắt.
Tịch Y mặt vô biểu tình, "Quận chúa nên đi ngủ."
Hắn đem người đang treo trên người mình lay xuống, mắt nhìn thẳng hướng tới hành lang dài phía trước mà đi.
Tô Mộc vội vàng theo sau, nàng đi theo sau lưng hắn, đầu tiên không vội tiếc hận chính mình không có làm thành công, mà trước tiên nàng nhát như chuột kéo kéo tay áo hắn hỏi: "Ngươi thật sự không suy xét giúp ta đối phó Túc Vương, để đổi lấy chỗ tốt từ ta cho ngươi sao?"
"Ngươi gọi đó là chỗ tốt, với ta mà nói nó không đáng giá để nhắc tới."
Tô Mộc đáng thương vô cùng nói: "Ngươi thật sự không hề suy xét sao?"
"Quận chúa, tới tẩm cung người nghỉ tạm rồi." Tịch Y dừng bước chân lại, xoay người làm theo phép tắc nói: "Mong quận chúa có thể mộng đẹp."
Sau khi giọng nói rơi xuống, hắn liền đem ống tay áo Tô Mộc đang bắt lấy dứt ra, không bao giờ xem nhiều một cái liền xoay người rời đi.
Tô Mộc hung hăng dậm chân một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/920887/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.