Editor: Thụy Mặc
Beta: Aki Re
Tô Mộc bị Thomas rống một tiếng liền rụt cổ lại: "Trọng điểm không phải figure... Vậy nó nằm ở đâu?"
"Là tôi!" Thomas nghiến răng nghiến lợi nói: "Chẳng lẽ dáng vẻ khi còn nhỏ của tôi không khiến cô cảm thấy ngạc nhiên sao?!"
Hắn lấy bức ảnh ra là vì muốn xem dáng vẻ không thể tin được của cô ta, dáng vẻ không thể tin được của cô ta thì hắn thấy, chỉ có điều cô ta lại không thể tin được về phương diện mà hắn vốn không ngờ tới.
Tô Mộc không biết tại sao Thomas tức giận, cô do dự nói: "Quốc gia chúng tôi có một câu nói là nữ đại mười tám biến*, tôi nghĩ câu này cũng áp dụng cho nam sinh, vì vậy mười mấy năm trôi qua, vẻ bề ngoài của cậu thay đổi cũng là chuyện rất bình thường, có gì đáng ngạc nhiên à?"
*Nữ đại mười tám biến: Nữ tới 18 tuổi sẽ có thay đổi lớn (về ngoại hình, tính cách,...).
Thomas im lặng, tạm thời không có gì để nói.
"Vậy..." Tô Mộc nghi hoặc hỏi: "Cậu đưa ảnh cho tôi xem để làm gì?"
Thomas đột nhiên hiểu ra, đầu óc của Tô Mộc là một hố sâu mà người thường không thể hiểu được, nếu ngươi đặt hi vọng vào việc để cô ta hiểu một chuyện mà người thường sẽ hiểu, điều này rất khó, hắn không thể không giải thích: "Tôi và Briand, Angus quen nhau từ nhỏ, khi đó tôi vốn dĩ không phải bạn bè của bọn họ, chỉ được xem như là tiểu tùy tùng, là người chạy chân cho bọn họ mà thôi, giống như bức ảnh này vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/921079/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.