Editor: @Thụy Mặc
Beta: @Aki Re
Vào lúc bảy giờ tối, 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》 mở server đúng giờ.
Tô Mộc buồn bực ngán ngẩm ngồi dưới cây sơn trà, rảnh rỗi ngồi đá mấy hòn đá nhỏ cạnh chân, cô thầm đếm từ một đến một trăm rồi đếm ngược từ một trăm trở về một, không biết đếm đi đếm lại bao nhiêu lần mà vẫn chưa thấy Quý Bắc Lưu xuất hiện.
Cô hơi bực bội.
Đứa trẻ mà ta đặt trong tủ lạnh: 【Ái chà, trước kia tổng tài đều đến đây đúng giờ để tìm Tiểu Hung ôm ấp hôn hít, sao hôm nay vẫn chưa tới nhỉ (???)】
Gió thổi lạnh cái mông: 【Đúng vậy, Tiểu Hung nhớ muốn phát điên rồi!】
"Ai nhớ muốn phát điên?" Tô Mộc ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào màn hình để bác bỏ: "Ta không có nhớ hắn!"
Hai cọng lông: 【 Biểu hiện của Tiểu Hung rất rõ ràng, giống như gấp đến mức muốn ăn thịt người.】
"Gấp cái gì? Ta không gấp chút nào!" Tô Mộc vừa nói xong liền kéo đứt một nắm cỏ, dùng nó để giấu giếm sự chột dạ của mình.
Ta dạy Mary Sue chơi cung đấu: 【 Tại sao Tiểu Hung không chịu thừa nhận mình nhớ tổng tài cơ chứ?】
"Ta không nhớ hắn thì sao phải thừa nhận?" Tô Mộc nói xong liền khịt mũi lần nữa, nói đến vịt chết còn cãi bướng, đây có thể coi như là một trong những khả năng của cô.
Nhưng ngay lúc này, bóng dáng bạch y tới trễ cuối cùng cũng xuất hiện.
Ánh mắt Tô Mộc sáng lên, lập tức nhào tới làm thành tư thế ôm gấu, Quý Bắc Lưu vội vàng đỡ mông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/921266/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.