Editor: @-Jenny-
Beta: @Aki Re
"Quý Bắc Lưu!" Tô Lạc vén tay áo lên, đùng đùng sát khí nói: "Ngươi đây là muốn đánh nhau sao!?"
Quý Bắc Lưu "A" một tiếng, "Chỉ có những người lỗ mãng, mới có thể dùng loại phương pháp thô bạo này để giải quyết vấn đề."
Quý Bắc Lưu hoàn toàn có phong thái của tổng tài, thân là chủ tịch của một tập đoàn, làm sao lại không có mánh khóe đánh người để tự vệ? Một quyền trước đó, là hắn tự nguyện, hiện tại...... Nếu Tô Lạc còn có thể đánh được hắn, tên hắn, Quý Bắc Lưu sẽ viết ngược lại.
"Phương pháp thô bạo, nhưng rất hữu dụng không phải sao?" Tô Lạc nghiến răng nói, sau đó hướng Quý Bắc Lưu lao tới.
Hơi thở Quý Bắc Lưu bình tĩnh, bất động như núi, chờ người Tô Lạc đầy sơ hở xông tới, một kích liền giết.
Đột nhiên, một bóng người mặc váy trắng vội vã chạy ra, Tô Lạc bị thiếu nữ ôm ngang hông giữ lại, bước chân hắn dừng lại, đầu óc có chút ngốc ra, không phản ứng được chuyện vừa xảy ra.
"Anh! Anh không được đánh nhau!" Tô Mộc đi chân trần trên mặt đất, vừa bước ra cửa phòng liền nhìn thấyTô Lạc đánh người, cô lập tức lao tới, "Anh đừng luôn bắt nạt người khác! Có chuyện gì bình tĩnh nói, không phải tốt hơn sao?"
"Em...... Tô Mộc......" Tô Lạc kích động bắt lấy bả vai cô, ngay cả khi cô nghi oan là hắn đang khi dễ người khác hắn cũng không rảng lo, khó kìm chế được hưng phấn nói: "Em tỉnh lại!"
Tô Mộc liếc mắt nhìn hắn, "Em hết buồn ngủ tự nhiên sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/921290/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.