Editor: @Thụy Mặc
Beta: @Aki Re
Cô thắc mắc: "Đây là bộ chuyển đổi không gian... Nhưng mà dùng bằng cách nào đây?"
"Đầu tiên là đeo vào trên tay." Tô Mặc Thư cầm chiếc nhẫn và nhẹ nhàng đeo vào ngón trỏ của cô, chiếc nhẫn có thể được điều chỉnh tự động theo người đeo nó, vậy nên cô đeo vào cũng vừa khít.
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua khe hở giữa những chiếc lá rơi xuống mặt cỏ, cũng rơi vào trên hai người một cao một thấp.
Tô Mộc nâng tay lên, nhìn lại chiếc nhẫn ngọc bích này và tiếp tục hỏi: "Đeo xong thì sao?"
Tô Mặc Thư cong môi, hắn ấm giọng giải thích: "Sau khi đeo xong thì nghĩ tới nơi mình muốn đi, bộ chuyển đổi không gian sẽ tự động khởi động trình tự để truyền tống người đó đến nơi họ muốn."
Hóa ra lại đơn giản như thế!
"Đại ca, tạm biệt!"
Tô Mặc Thư hỏi: "Cái gì?"
Tô Mộc thẹn thùng mỉm cười, lập tức thầm đọc "Tinh cầu Hắc Động". Đột nhiên cơ thể của cô bị bao phủ bởi ánh sáng màu xanh, trong nháy mắt, người dưới tàng cây đã biến mất.
Tô Mặc Thư đứng tại chỗ, không có cực kỳ hoảng sợ, cũng không nảy sinh lo lắng, hắn chỉ khẽ thở dài: "Tiểu Mộc, bộ chuyển đổi không gian còn là sản phẩm mới, có lẽ sẽ có chỗ nào đó chưa hoàn thiện, anh vẫn chưa nói với em nhỉ."
Nhưng dù thế thì sao?
Bên ngoài hoàng thất không an toàn, ở ngoài tinh cầu Liên Bang càng không an toàn, đứa em gái nhỏ con yếu ớt này của hắn ấy hả, chỉ sợ không thể quay trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/921569/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.