Editor: @Thụy Mặc
Beta: @Aki Re
Tô Mộc thấp thỏm đi theo Tần Thú lên lầu hai, rồi lại thấp thỏm đi theo hắn vào phòng, chỉ nghe "rầm" một tiếng, cửa đóng lại, cô cũng run rẩy theo.
Tần Thú ngồi bên mép giường, chân trái tùy ý gác lên chân phải, hai tay khoanh lại, hắn nhìn Tô Mộc và nhếch môi: "Được rồi, giờ cũng chỉ còn lại hai người chúng ta."
Vậy thì sao?!
Tô Mộc đứng yên tại chỗ, chuẩn bị tư thế chỉ cần tên biến thái này làm gì đó với cô, cô sẽ dùng ngay bộ chuyển đổi không gian.
Tần Thú cởi áo khoác quân phục màu đen ra rồi vén tay áo sơ mi lên, để lộ ra một đoạn cánh tay trắng nõn. Cuối cùng hắn giật giật cổ áo sơ mi, vén chăn lên và nằm lên giường.
Tô Mộc: "..."
Cái tên này... Hình như là chỉ định đi ngủ một cách đơn giản thôi?
"Hát một bài nghe xem." Tần Thú nằm trên giường nhắm hai mắt lại, ngay cả giọng nói cũng có vẻ hơi lười biếng.
Hát, ca hát...
Tô Mộc không đầy đủ ngũ âm* không có áp lực quá lớn: "Xin lỗi, tiên sinh, tôi không được thiết lập dịch vụ đó."
* Ngũ âm (五音): năm bậc âm giai cổ (cung, thương, giốc, chủy, vũ, cũng gọi là hợp, tứ, ất, xích, công).
"Không có?" Tần Thú mở mắt ra, hắn ngồi dậy khỏi giường, cổ áo mở rộng lộ ra lồng ngực lôi kéo người ta suy nghĩ xa vời, tóc mái màu đen hơi che khuất mắt hắn, mặt hắn không cảm xúc giống như ác ma vừa thức tỉnh: "Vậy ta giữ ngươi lại cũng không làm được gì."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/921584/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.