Nàng ung dung ngồi lên ghế gỗ lim, ngồi vào có chút cứng ngắc. Ngày trước ghế nàng ngồi toàn làm từ vân cẩm, mềm mại dễ chịu biết bao nhiêu
Liếc nhìn đám hạ nhân bên dươi, Ly Đan khẽ cười, nhấp môi nhàn nhã uống trà
"Nô tỳ/ nô tài thỉnh an Trân tiểu chủ"
Im lặng...
Nàng dường như không nghe thấy gì, chỉ tâm niệm thưởng thức chén trà trong tay.
Bọn họ ở dưới nhìn lên chỉ thấy một tuyệt thế mỹ nhân nhàn nhã vô cùng, dường như thế gian này không ai có thể làm phiền đến nàng, nàng đã tự bước vào thế giới của riêng mình.
Do không có lệnh miễn của chủ nhân, đám cung nữ thái giám vẫn giữ nguyên tư thế quỳ trong một khắc, lưng áo đã ướt đẫm, chân bủn rủn vô lực
Ly Đan thấy vậy, phất tay
"Miễn lễ đi"
Nàng âm thầm liếc nhìn, đám cung nữ hầu hết đều than thở bóp chân, líu ríu oán trách. Chỉ có...
"Cung nữ thứ 4 từ trái qua, và cung nữ đầu tiên bước lên đây"
Duy chỉ có hai cung nữ này vẫn giữ nguyên phép tắc, sau khi hành lễ liền an ổn cẩn trọng đứng một bên, không có hành động dư thừa
Tính cách này một là cẩn sự từ sâu trong xương tủy, hai là cố tình để tạo sự chú ý, mục đích không đơn giản.
"Ngươi tên là gì?"
Ly Đan hỏi trước hết là cung nữ áo hồng. Y phục trên người nàng tuy không có nửa điểm sai sót về lễ tiết nhưng so với các cung nữ khác thì tốt hơn vài phân, không khỏi khiến nàng chú ý.
"Bẩm tiểu chủ, nô tỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-hoang-hau/301727/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.