Nghe vậy Diệp Thanh An liền dừng lại, ngước lên nhìn Diệp Minh.
Thấy nàng không phản ứng ông liền nói tiếp.
Chuyện này liên quan tới nhị nương.
Người cứ nói.
Ta muốn đưa nàng ấy lên làm chính phi, ta muốn hỏi con...
Nghe thấy vậy Lạc Hy liền kéo góc áo ông nói nhỏ: "Hôm nay con bé đang vui, đừng nói chuyện này.
Người muốn làm gì thì làm, đâu cần nói với con.
Mẹ nguyên chủ và phụ thân nàng ta vốn không yêu nhau, mà Trường Ninh công chúa cũng nhận ra điều này nên trước khi đi đã bảo ông đưa Lạc nương lên làm chính phi.
Cũng coi như hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của bà ấy, nhưng nguyên chủ lại không đồng ý.
Cứ nháo nhào làm loạn cả phủ nên đến giờ Lạc Hy vẫn là nhị nương.
Nhưng nàng là nàng, nguyên chủ là nguyên chủ.
Bọn họ muốn làm gì thì kệ họ vả lại đưa Lạc nương lên làm chính phi cũng đâu gây hại cho nàng.
Lạc Hy là một người tốt, nàng có gì phải phản đối.
Thế nên họ muốn làm gì thì đâu cần hỏi qua ý nàng.
"Con no rồi, muốn ra sân tản bộ.
Mọi người ăn tiếp đi.
Nói rồi Diệp Thanh An buông đũa xuống và đứng dậy rời khỏi bàn ăn.
Đã bảo đừng nói rồi mà, giờ nhìn xem.
Con bé còn không muốn ăn kìa.
Lạc nương nhìn Diệp Minh đầy oán trách, hôm nay được nàng mời ăn cùng bà ấy đã rất vui rồi.
Ai mà biết trong bữa ăn sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Nhị nương người cũng đừng quá buồn, tỷ ấy chỉ là còn nhớ mẫu thân thôi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-nhan-vuong-phi-la-nu-ba-vuong/1988493/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.