Edit: kaylee
"Không sai."
Cửu trưởng lão ở một bên vẫn luôn trầm mặc không nói rốt cục mở miệng: "Thiên Khải Tôn Giả nói đúng, cho nên trận tỷ thí này cứ kết thúc như vậy đi, người kia của Đông Phương thế gia cũng bị thương không nhẹ, cần nhanh chóng cứu trị."
"Hừ!"
Bạch Hướng Thiên biến sắc, ‘hừ’ lạnh một tiếng, không lại nói thêm cái gì.
Thấy vậy, Cửu trưởng lão mỉm cười, nói: "Một khi đã như vậy, vậy trận đấu ở lôi đài số 1 kết thúc như vậy, người thắng lợi là Y Môn!"
Giờ khắc này, tâm của mọi người Đông Phương thế gia đều trầm xuống, vốn là chiến đấu tất thắng, lại ở thời gian cuối cùng bị Y Môn nghịch chuyển! Tuy rằng rất nhiều người đều biết Y Môn ăn gian thông qua viện trợ bên ngoài, nhưng không có chứng cớ lại có biện pháp nào?
"Cố cô nương, Thanh Vân hắn không có việc gì đi?"
Đông Phương Trường Kim nhìn Thanh Vân hôn mê bất tỉnh, vô cùng lo lắng hỏi.
Cố Nhược Vân trầm ngâm một lúc lâu: "Thanh Vân bị thương không nhẹ, ta mang hắn trở về chữa trị trước, kế tiếp còn có hai trận chiến đấu, ta sẽ không tham dự, mặt khác ta để cho tiểu Dạ ở một nơi bí mật gần đó quan sát động tĩnh, chiến đấu phía sau sẽ không lại có người có thể ăn gian, các ngươi yên tâm đi."
"Tốt."
Đông Phương Trường Kim gật gật đầu, có chút cảm động nhìn Cố Nhược Vân.
"Cố cô nương, ta biết trận tỷ thí này rất quan trọng đối với ngươi, nhưng mà ngươi lại nguyện ý vì đệ tử Đông Phương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/1850218/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.