Một thân lông trắng dựng đứng, giống như một con mèo đang giận dữ, nếu không phải Cố Nhược Vân kịp thời kéo nó lại, thiếu chút nữa thân thể nó đã nhào tới chỗ Tô Lâm.
" hiện tại còn chưa tới thời điểm ngươi lên sân," Cố Nhược Vân nhẹ vỗ về bộ lông mềm mại của tiểu gia hỏa, nhàn nhạt nhìn Thiên Ngân Lang ngồi cạnh Tô Lâm, nói, " Chờ thêm chút nữa, Thiên Ngân Lang liền làm bữa tối cho ngươi, có được không?"
Trong rừng rậm Ác Linh, nàng có thể tùy ý để tiểu gia hỏa giết người! Nhưng nơi này lại không giống như vậy, nếu tiểu gia hỏa ra tay giết chết Tô Lâm ở chỗ này, Nguyệt Linh thảo kia nàng cũng đừng mong có được.
Vì huynh trưởng, nàng chỉ có thể ngăn Manh Manh lại!
" Oa lý quang quác!"
Manh Manh uy phong lẫm lẫm chỉ vào đầu Thiên Ngân Lang, không biết đang nói cái gì, bất quá từ biểu tình của nó cũng có thể thấy được tiểu gia hỏa này đang ghét bỏ! Thật giống như đem thịt Thiên Ngân Lang đến trước mặt nó, nó cũng khinh thường ăn.
" Mười viên thức ăn linh thú!"
Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, nói lại lần nữa.
Manh Manh nghiêng đầu, tựa hồ nghĩ đến cái gì, thật lâu sau nó mới gật gật đầu, so với đan dược thì mị lực của Thiên Ngân Lang quá nhỏ.
" Cố Nhược Vân!"
Tô Lâm thiếu chút nữa bị tức điên rồi!
Nữ nhân này vừa rồi nói cái gì? Muốn Thiên Ngân Lang của mình trở thành thức ăn cho con linh thú đó? Chỉ bằng cái bụng nhỏ của nó cũng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/1852019/chuong-1506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.