Bách Lý Thần Hi hơi nhướng mày, thật mới lạ, trong ấn tượng của nàng không hề biết đến sự tồn tại của nữ nhân này, nàng không biết nàng ta đến từ đâu?
Trong lòng mang theo sự hoài nghi, Bách Lý Thần Hi bắt đầu đánh giá khuôn mặt của Tư Đồ Mộng Liên.
Không thể phủ nhận, Tư Đồ Mộng Liên cũng là một mỹ nhân, ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt trắng trẻo, lông mi đẹp như vẽ, môi không tô son vẫn đỏ, mặc trên người một y phục màu trắng, nếu như không xem ánh mắt không có ý tốt của nàng ta, thì là loại không dính khói lửa trần gian, như thần tiên xuống phàm.
Bách Lý Thần Hi thấy như thế nào cũng không có điểm thú vị, Ngự Thanh cũng sớm tỉnh, hắn nói “Phàm nhân, nữ nhân này đối với ngươi có thái độ thù địch kìa.”
“Cả hai con mắt của ta đều thấy được.” Bách Lý Thần Hi mắt trợn trắng, bốn mắt nhìn nhau, nàng có thể nhìn không thấy sao? Nhưng mà, nàng đối với nàng ta không có nửa điểm hứng thú, liếc đi, liếc đi, lại liếc cũng liếc không ra được cái lỗ thủng nào, nàng ta nếu thật dám ra tay với nàng thì nàng cũng sẽ không e ngại.
Bách Lý Thần Hi thu hồi tầm mắt, ngược lại nhìn về phía Đông Phương Thanh Thanh, nói: “Trở về tìm ngự y trị thương đi, ta không muốn trở thành người nhặt xác người khác.”
Đông Phương Thanh Thanh “……”
Ta nói này đại tiểu thư, nàng quan tâm người khác có thể đừng quan tâm đến dáng người được không? Đây là ý gì? Nàng nhìn Đông Phương Thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-tai-nghich-thien-linh-danh-thue-cuong-phi/731530/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.