Bách Lý Thần Hi tốn không ít thời gian và sức lực nhưng lại không có cách nào mở chiếc hộp màu đen đang cầm trong tay ra. Nàng giơ tay muốn chém xuống nhưng Ngự Thanh thấy không ổn nên vội vàng cản lại, hắn nói: "Phàm nhân, ngươi thử cho một giọt máu vào lỗ khóa xem. "
"Làm như vậy thì có ích lợi gì? Thật sự coi máu của ta là vạn năng à?" Bách Lý Thần Hi một bên hỏi lại, một bên nghe lời Ngự Thanh, thử may mắn, trực tiếp từ ngón trỏ nhỏ một giọt máu vào lỗ khoá.
Máu đỏ tươi nằm ở trên lỗ khoá chậm rãi hấp thu. Trong nháy mắt ở chỗ lỗ khóa đang hấp thu máu đã xảy ra kỳ tích. Bách Lý Thần Hi chật vật cả nửa ngày cũng không mở được khoá, liền như vậy có thể dễ dàng mà mở ra.
Mẹ kiếp!
Bách Lý Thần Hi trừng lớn đôi mắt, chửi thầm một tiếng, việc này cũng quá kỳ ảo, quá trêu người rồi phải không? Sớm biết rằng dễ dàng như vậy, nàng cần gì phải tiêu hao thời gian cùng chất xám của mình?
Ngự Thanh làm như không thấy bộ dạng buồn bực của Bách Lý Thần Hi, thúc giục nói "Mở ra nhìn xem."
Bach Lỳ Thần Hi giơ tay mở hộp ra, ánh sáng phát ra chính là một chuỗi dây xích châu liên bảy màu. Mỗi một quả nhìn qua rất là cổ xưa, không có một chút đặc biệt gì của thế giới ngầm cả.
Bách Lý Thần Hi cũng không e ngại, cầm lấy châu liên lên nhìn. Hồng, vàng, xanh, trắng, cam, đen, tím, bảy loại màu sắc khác nhau kết hợp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-tai-nghich-thien-linh-danh-thue-cuong-phi/731536/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.