Cái hộp không lớn, đương nhiên bên trong cũng không có nhiều đồ, Bách Lý Thần Hi lấy đồ trong hộp ra để ánh mặt trời chiếu vào nhìn một chút. Chỉ là một viên thuốc tròn vo màu đen, cũng không có gì đặc biệt. Sau khi xem xong, nàng định đặt nó về lại chiếc hộp. Dù sao, nàng cũng không nhạy cảm với mấy loại thuốc, nên không biết cái thứ đen đen tròn tròn trước mắt này là thuốc gì, hơn nữa, nàng cũng không có thói quen bắt được cái gì cũng đều nhét hết vào miệng.
Nhưng mà, còn không đợi Bách Lý Thần Hi cất đồ vào hộp, Ngự Thanh đã lên tiếng, nó nói: “Ngươi mau ăn nó.”
“Cái thứ này là gì vậy?” Bách Lý Thần Hi không thể không hỏi.
“Đan dược cửu phẩm cao cấp – tẩy tủy đan.” Ngự Thanh trả lời dứt khoát, nó sợ Bách Lý Thần Hi không hiểu, còn cố ý giải thích một phen: “Tẩy tủy đan, tên cũng như nghĩa, ăn nó vào, có thể rửa sạch các chất bẩn trong xương cốt, làm cả người ngươi lột xác, phế vật cũng có thể trở thành thiên tài.”
Bách Lý Thần Hi bất lực, không nói lên lời, ý của Ngự Thanh là nói nàng là phế vật? Mặc dù bây giờ nàng thật sự là một phế vật trời sinh, nhưng nó có thể trực tiếp đả kích nàng đến mức như vậy sao?
“Đơn giản mà nói, chính là sau khi ta ăn nó, có thể tu luyện võ công, chỉnh đốn ma pháp?” Bách Lý Thần Hi hỏi ngược lại Ngự Thanh, Ngự Thanh nói: “Không sai.”
Được rồi, Ngự Thanh cũng nói như vậy thù nàng còn chần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-tai-nghich-thien-linh-danh-thue-cuong-phi/731547/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.