Ngay lập tức toàn bộ Ngự Thư Phòng an tĩnh trở lại, an tĩnh đến mức có thể nghe tiếng kim rơi, những người ở đây đều nhìn về Bách Lý Thần Hi, mỗi người đều có những suy nghĩ riêng.
Suýt chút nữa Ngự Thanh rơi khỏi tay Bách Lý Thần Hi, mịa nó, với cuồng vọng và tác phong khát máu của nàng, cùng với được Nạp Lan Ngôn Kỳ yêu và sủng ái, ai có thể động tới một phần nhỏ của nàng? Nàng chính là không có chuyện gì làm thì đi tìm rắc rối, rõ ràng Nạp Lan Ngôn Kỳ muốn mọi chuyện dừng ở đây, không ai làm khó ai, nàng thì tốt rồi, muốn cắn lấy mọi chuyện không chịu buông tay?
Ngự Thanh nói: "Phàm nhân kia, ngươi cố ý đúng không?"
"Ngươi không cảm thấy mình đang hỏi một câu vô nghĩa sao?" Nàng thật sự cố ý đấy, vậy thì sao?
Ngự Thanh: “...”
Nạp Lan Ngôn Kỳ và Bách Lý Ứng Phong đồng thời nhếch khóe miệng lên, không nói nên lời nhìn Bách Lý Thần Hi, rốt cuộc là nàng thật sự không hiểu, hay là giả vờ không hiểu đây? Có bậc thang đi xuống, mọi chuyện phiền phức đều được giải quyết, nàng còn tính không muốn kết thúc?
"Không biết ái phi muốn như thế nào?" Nạp Lan Ngôn Kỳ cười nhìn Bách Lý Thần Hi, con ngươi màu vàng thấy rõ sự sủng ái.
Bách Lý Thần Hi nhìn lướt qua những người ở đây, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người phụ tử Quốc Cữu, môi đỏ khẽ mở: "Tê Phượng Cung bị Lâm công tử phá hủy rồi, dù sao thì cũng nên xây lại nó lần nữa đúng không? Bổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-tai-nghich-thien-linh-danh-thue-cuong-phi/731554/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.