Editor: Luna Huang
Lần đầu nghe nói những lời này, Cố Khuynh Thành nước mắt nước mũi tèm lem a, thế nhưng, nghìn vạn lần đừng tưởng rằng nàng là cảm động, nàng là bị ớt sặc a.
Ai bảo Đế Thương Minh ăn lạt tử kê, nói như vậy, đây không phải là có ý định để cho nàng khó chịu sao?
"Bao nhiêu người, lại không ai giành với nàng, còn ăn thành như vậy, thật là đần." Đế Thương Minh hơi ghét bỏ đem chén trà trong tay, đưa tới trước mặt Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành hung hăng trừng hắn một mắt, trong ánh mắt tràn đầy nước mắt, đỏ một vòng, không hề có lực uy hiếp, nàng không chút suy nghĩ, lấy ly trong tay Đế Thương Minh, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Sau khi uống xong, Cố Khuynh Thành mới nghĩ đến, ly nước này ban nãy Đế Thương Minh uống qua một nửa, trán... Này có tính là hôn môi gián tiếp không?
Cố Khuynh Thành nhất thời thẹn thùng không gì sánh được, vẻ mặt ghét bỏ mà đem ly trà ném vào trên bàn, đứng dậy, một bên đi ra ngoài một bên nói: "Uy, ngươi đừng đến quấn quít lấy ta, đêm nay ta việc cần hoàn thành, ngươi nếu là dám theo tới, ngày mai ta liền đem ngươi tiễn về Lan thành, nghe không."
"Tiểu nha đầu, nàng việc cần hoàn thành, lẽ nào ta chính là người rảnh rỗi sao?" Đế Thương Minh ngồi ở trước bàn, cười khanh khách nói: "Nhanh đi đi, ta không ngăn cản nàng."
Nói xong những lời này, Cố Khuynh Thành lập tức khai lòng bàn chân, chuồn mất.
Trở lại trong sương phòng ở tạm của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-vat-cuong-the-cuc-pham-that-tieu-thu/63314/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.