Nhóm người Lệ Sa thấy Vân Lãng không nói gì cứ thế đi đến đám đông phía trước thì hớt hải đuổi theo. Đến nơi thấy một màn trước mắt không khỏi khó hiểu. Vân Lãng đang được một nữ tử xinh đẹp ôm mà xem ra hai người họ rất thân mật. Lam Dạ thấy cảnh này liền không biết từ đâu dâng lên cảm giác khó chịu. Nàng lạnh lùng lên tiếng gọi cô cắt ngang khung cảnh chướng mắt. Nhìn Vân Lãng nhẹ gỡ tay nữ nhân đó còn ghé sát thì thầm to nhỏ, tâm tình Lam Dạ một cỗ lửa nóng bốc lên. Nàng tức giận quay người trở về chỗ đậu thuyền ban nãy. Vân Lãng thấy nàng gọi mình rồi lạnh lùng bước đi thì khó hiểu vội chạy theo. Cô kéo lấy tay nàng nhưng kéo quá mạnh nên không may lôi cả người Lam Dạ ngã ra sau. Vân Lãng hốt hoảng ôm lấy nàng.
Lam Dạ đang đi thì một lực đạo kéo mạnh tay nàng, vì bất ngờ nên mất thăng bằng ngã ra sau. Nàng còn tưởng sẽ đau nhưng cảm giác ấm áp, hương thơm nhè nhẹ khiến nàng từ từ mở mắt. Lam Dạ hai mắt mở lớn. Hiện tại nàng chính là mắt đối mắt với cô. Ở cự ly gần như vậy nàng tự dưng cảm thấy có gì đó vừa hẫng đi một nhịp.
Vân Lãng vội đỡ nàng dậy, nhìn hai má nàng đỏ ửng rất khả ái làm cô muốn khi dễ. Nhưng có gì đó ngăn cô lại, cô lắp bắp:
- Công... công chúa.... ta....
Mãi cô không nói được một câu hình tượng này chính là lần đầu Lam Dạ thấy được. Nàng rất nhanh không còn ngượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-vat-hay-quai-vat/905348/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.