Tử thấy cô đã xử lí xong Báo Lục thì đi đến cạnh cô, định cọ đầu vào lòng cô thì dừng lại, nó còn không quên có vua dấm ở đây
Tử cung kính nói cho cô
"chủ nhân, chúng ta đi lấy bảo bối đi, ta đưa người đi"
Cô nghe đến hai chữ bảo bối đã hơi đổ mồ hôi lạnh trong lòng, có khi nào bảo bối giống thứ trái cây tà ác kia không, nghĩ thì nghĩ nhưng gan cô luôn rất to, ra lệnh cho Tử dẫn đường đến đó
Tử dẫn cô cùng Tiêu Ảnh đi thẳng vào trong động của nó, đến cuối động thì thứ ánh vào mắt cô là thật nhiều thảo dược, còn có vài chiếc nhẫn tinh xảo nằm đó, kế bên còn có thêm một thanh kiếm trông rất là cũ kĩ đã rỉ sét hết rồi, Tử chỉ vào đống bảo bối nói với cô
"những thứ thảo dược này là ta vô tình lấy được trong một khu đầm lầy, còn có nhẫn và kiếm kia nó đã có sẵn nơi đây từ lúc ta ra đời đến nay, chủ nhân người xem thử nếu sử dụng được thì người thu lại đi"
Cô gật đầu đi đến thu tất cả thảo dược vào không gian cho tiểu Trần trồng trong vườn linh thảo, còn nhẫn cô nhặt lên nhìn nhìn thử dò xét thì ra đây là nhẫn không gian cao cấp, không gian trữ bên trong rất rộng, còn có rất nhiều kệ và giá tất cả điều đặt vào đan dược và sách đã cũ, cô hài lòng cười
"nhẫn tốt nha, Ảnh, có khi nào đây là đồ của một vị linh sư nào trước khi quy tiên đã để ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-vat-tieu-thu-muon-nghich-thien/1745493/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.