Lạc Vu Tuyết cầm sách lên vừa mở ra thì quyển sách tự dưng hoá thành ánh sáng bay thẳng vào mi tâm của cô, cô bất nhờ nhắm mắt lại từ từ cảm nhận quyển sách vừa đọc vừa làm theo.
*một ngày trôi qua
"phù..." Lạc Vu Tuyết thở ra một ngụm rồi mở mắt ra nhìn lên trần nhà cười nhẹ
"tiểu Trần, ta thành công rồi"
"chúc mừng chủ nhân, người đúng là thiên tài, chỉ mới tu luyện có một ngày mà đã lên hẳn linh sư rồi, giờ người thử nhắm mắt lại cảm nhận với thiên địa là người thấy màu gì đi rồi ta sẽ cho người bí pháp tu luyện đúng cách"
Cô nhắm mắt lại làm theo tiểu Trần nói, từ từ cảm nhận thiên địa đang dung hợp với cơ thể của mình, sau một lát cô như lọt vào một vùng biển cả mênh mông, một vùng lửa đỏ rực, một vùng rừng cây xanh biếc, còn có cả một vùng đồi núi cao cao, đợi chờ một lát không thấy có động tĩnh gì cô mới nói
"tiểu Trần, ta thấy được màu xanh dương của biển, màu đỏ của lửa, màu xanh lục của cây và màu vàng của núi"
tiểu Trần gật đầu vui vẻ
"quả là thiên tài, người vậy mà lại có..."
"tiểu trần, tất cả các màu ta thấy được thay đổi rồi, từ bốn màu còn hai màu thôi, là đen và trắng"
tiểu Trần rớt mồ hôi lạnh "thật không ngờ chủ nhân ta chọn không phải thiên tài nữa mà là quỷ tài rồi, ha ha ha"
tiếng cười của tiểu Trần chưa dứt cô lại nói tiếp một câu trời giáng
"tiểu Trần, hai màu kia lại biến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-vat-tieu-thu-muon-nghich-thien/1745554/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.