Con người ba tôi, dùng cách nói thời nay thì chính là thành phần văn nghệ sĩ tư tưởng văn minh. Vui tính thú vị, hòa nhã vui vẻ với người nhà bạn bè, những lúc nhàn rỗi, sẽ ủ một bình trà, đọc sách của tác giả ưa thích.
Ba tôi lúc nào cũng bảo chúng tôi rằng, đọc sách có thể mở mang tầm mắt, đọc sách có thể thu nhặt tri thức, không có đầu tư nào trả giá ít mà thu hoạch nhiều hơn “đọc” cả.
Hồi tôi và Thịnh Mân Âu còn nhỏ, ba tôi luôn thích đọc một hai tác phẩm yêu thích cho chúng tôi trước khi ngủ, để biểu đạt sở thích đọc diễn cảm mà ông không có chỗ thể hiện.
Ba tôi rất thích những tập truyện ngắn của Borges, đặc biệt yêu thích phần “Sự hãy còn chưa hết”, thi thoảng lại nhắc tới trích đoạn làm ông thấy tinh túy tinh hoa nhất.
“Từ nhỏ tôi đã chấp nhận những thứ được gọi là xấu xí đó, thực ra trên thế giới này vốn đã có rất nhiều thứ hoàn toàn không hợp, rồi lại không thể không chấp nhận nhau để cùng tồn tại.”
Tôi nghĩ, cũng chính vì ba tôi lấy câu nói đó làm chuẩn, cho nên ông mới cảm thấy sự “khác biệt với tất cả mọi người” của Thịnh Mân Âu chẳng phải chuyện gì đáng để kinh ngạc hay sợ hãi. Cõi đời này vốn đã có đủ kiểu người khác nhau cùng tồn tại, có người lương thiện, cũng có người độc ác, có người không vụ lợi, rồi cũng có người ích kỷ, không có tính cách nào là chính xác hay hoàn hảo trăm phần trăm cả, cái được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-au-bat-ha/1908606/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.