Gã kéo tôi có thân hình cao lớn, cánh tay nổi đầy cơ bắp, mặc một cái áo ba lỗ bó sát, từ ngực đến cổ lan đầy hình xăm màu đen như cây dây leo. Gã đẩy tôi ngã mạnh xuống sô pha, rồi đi tới đè vai tôi xuống từ phía sau.
“Hỏi mày mày hẵng nói, không hỏi thì đừng nói lung tung.” Gã nắm lấy vai tôi không nặng không nhẹ, giọng nghe vẫn bình tĩnh, mà thực ra lại đang toát ra đe dọa nồng nặc.
Bên ngoài gian phòng nhỏ là một căn phòng rộng chừng hai mươi mét vuông, tường gỗ trần gỗ, có một cánh cửa sổ dùng báo dán kín lại, không nhìn thấy được tình cảnh bên ngoài. Nhưng có thể cảm nhận được xung quanh rất yên ắng, chỉ có thể nghe thấy tiếng ve kêu ra rả cùng tiếng gió thổi lá cây rì rào, còn lại thì không hề nghe thấy tiếng xe cộ tiếng người nào.
Không thấy Tiêu Mông trong phòng, một người đàn ông trung niên mặc sơ mi hoa, miệng ngậm thuốc lá đi tới trước mặt tôi, nhả ra vòng khói dùng giọng thô khàn hỏi: “Thiết bị mở khóa ở đâu?” Đang nói chuyện, khóe miệng lại mơ hồ lộ ra một cái răng vàng.
“… Thiết bị mở khóa gì?”
Tôi giả vờ không hiểu, vốn định giữ miếng, không ngờ đối phương lại phì cười, cắn chặt thuốc lá, rồi vung tay lên cho tôi một bạt tai.
Tai ong ong, mùi máu trong miệng càng nồng, tầm mắt tôi mất một lúc mới tập trung được lần nữa, lại nghe thấy gã đàn ông trung niên trước mắt thâm trầm nói: “Mày đừng có mà rượu mời không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-au-bat-ha/1908608/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.