“Anh ơi!”
Tôi cùng với Thẩm Tiểu Thạch tiến vào tòa án, đang muốn đi về phía phòng xử án thì lại nghe thấy tiếng gọi cách đó không xa. Thẩm Tiểu Thạch dường như có nhận ra được âm thanh này, cả người cứng đờ rồi nhìn về phía âm thanh phát ra.
Một cậu bé có khuôn mặt non nớt thở hổn hển chạy tới, sợ hãi liếc mắt nhìn Thẩm Tiểu Thạch, cuối cùng mắt đỏ hoe nói: “Anh, em xin lỗi.”
Cậu bé này muốn kéo tay Thẩm Tiểu Thạch, Thẩm Tiểu Thạch lại bước sang một bước, tránh được, trên mặt cậu bé kia hiện lên vẻ tổn thương.
Thẩm Tiểu Thạch mặt không cảm xúc nhìn cậu: “Người em cần xin lỗi không phải anh, em cũng không có lỗi gì với anh cả.”
Đường Trác lập tức mặt trắng bệch, lúng ta lúng túng nói không nên lời.
Trong mắt Thẩm Tiểu Thạch hiện lên tâm trạng rất phức tạp, còn muốn nói gì đó nữa, đuôi mắt tôi liếc về phía người nhà họ Đường đang dùng khí thế hùng hổ đi tới từ đằng xa, sợ nảy sinh xung đột, liền vội vàng giật giật ống tay áo nó.
Thẩm Tiểu Thạch liếc mắt nhìn đám người đang hằm hằm đi tới, thở dài, rồi nói với tôi: “Anh Phong, chúng ta đi thôi.” Nói xong thì không để ý tới Đường Trác nữa, đi thẳng.
Giữa đường tôi ngoái đầu lại nhìn, cậu bé kia lưu lại tại đó một mình, vẫn còn đang nhìn theo Thẩm Tiểu Thạch, cả người trông hết sức cô đơn.
Phiên tòa lần này, Thịnh Mân Âu cho mời bác sĩ Từ Úy Ba từ trung tâm y tế tâm lý đến làm nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-au-bat-ha/1908614/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.