Hình như đây là lần đầu tiên Tạ Linh Nhai bị quỷ móc mỉa, có chút thẹn thùng, có điều hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, nói rằng: "Gấp cái gì, pháp sư nói chuyện, một con quỷ đừng có xen mồm."
Ma nữ: "..."
Có điều ma nữ này trái lại giúp Tạ Linh Nhai thoát khỏi bầu không khí có chút ngột ngạt, hơn nữa Tạ Linh Nhai nghe ma nữ này nói chuyện còn rất có lý lẽ, không đánh mất lý trí như hắn tưởng tượng, vì vậy nâng nâng cằm với ma nữ, hỏi: "Cô có chuyện gì vậy, trước hết nói một chút đi, ở đây làm gì."
Ma nữ im lặng một chút, nói rằng: "Tìm người, tìm những người giết tôi. Có ba người, hai nam một nữ, bọn họ che mặt cướp tôi, lại giết tôi quăng thi thể ở dưới sông. Tôi nhìn thấy biên lai trên người họ, biết họ sống ở nơi này. Thế nhưng cảnh sát chậm chạp không tra được người, tôi đành phải tự mình đến."
Tạ Linh Nhai cau mày: "Nhưng mà những ngày qua cô quấy rầy không chỉ ba người nhỉ, có một người còn là giáo viên trường chúng tôi, giáo viên không đáng đi cướp tiền của cô đâu."
Ma nữ: "Tôi đã nói bọn họ che mặt!"
"Hóa ra là cô tìm mù quáng à! Cô còn cây ngay không sợ chết đứng nữa chứ!" Tạ Linh Nhai thầm nói chẳng trách tóm ai dọa nấy, lại đều không xảy ra án mạng, không phải là thấy ai giống giống liền nhào lên, xong lại phát hiện những điểm khác không giống lắm chứ, "Nếu là như vậy, tôi sẽ không chém cô, giao cho Thành Hoàng thẩm tra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-chuc-nghiep-ban-tien-lap-mien-hoa-duong-dich-tho-tu/1954690/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.