Edit: Ry
Bùi Đạc làm như không có việc gì tiếp tục giúp hồ ly rửa ráy, sau đó vớt chú cáo nhỏ ướt sũng ra, dùng linh lực hong khô cho nó.
Theo nhịp thở của hồ ly nhỏ, sương mù màu hồng nhạt không ngừng tràn ra từ người y.
Bùi Đạc biết cái này là di chứng của việc y nuốt yêu đan hoa đào yêu nhưng chưa kịp luyện hóa, bèn đặt Lâm Chức lên giường.
Trong cung còn việc cần hắn đi xử lý, Bùi Đạc không định mang Lâm Chức theo.
Không chỉ là vì hồ ly nhỏ đang mê man, mà là vì sương mù trên người y sẽ làm ảnh hưởng tới con người.
Để tránh cho có người yêu đương với một con hồ ly, Bùi Đạc cảm thấy đặt y ở nhà là tốt nhất.
Hắn vào trong lối đi bí mật, một lát sau lại trở về.
Thôi, không ở cạnh theo dõi, lỡ không ổn định có chuyện thì sao.
Trong điện Ngọc Huyễn, Bùi Thịnh nhận được lời nhắn rằng Bùi Đạc muốn mang những tấu chương quan trọng nhất tới phủ để xử lý.
Bùi Thịnh lập tức giao tấu chương mình đã sàng lọc một lần, nhìn người ta mang đi.
Lúc tấu chương được vận chuyển tới phủ, Bùi Đạc đang ngồi bên giường ngắm dáng vẻ khi ngủ của hồ ly nhỏ, còn nắn bóp đuôi y.
Trước khi Lâm Chức trở lại, Bùi Đạc còn nghĩ phải để y ghi nhớ thật lâu. Nhưng thấy hồ ly nhỏ mệt mỏi chạy về, nhìn là biết rất vất vả, sự buồn bực và thứ cảm xúc không biết miêu tả ra sao cũng ứ lại trong lòng, cuối cùng biến thành động tác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-dien-hinh-cuu-roi/1463779/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.