Đoàn người tiến chưa được bao xa, phía trước đã thấy tinh kỳ phấp phới, một đội binh mã đông đảo kéo ra, dẫn đầu là một viên chiến tướng phất phơ cờ hiệu “Phàn Thành Thứ Sử Khoái Việt”. Khoái Việt râu xồm, tóc quăn, mắt xanh như mắt mèo, tay phải dài ba thước, tay trái dài ba thước hai tấc, năm ngón tay không ngừng co duỗi vận động, đốt xương “cách cách” vang động, nghe như tiếng pháo nổ.
Khoái Việt nguyên trước là thủ hạ của Lưu Biểu đất Kinh Châu, trong trận Tào Tháo đem đại binh đến Kinh Châu, Lưu Tôn, con của Lưu Biểu buộc phải hàng Tào, Khoái Việt cũng theo đó mà về dưới trướng Tào Tháo. Tên chữ Khoái Việt là Di Độ, hiệu danh là Thiên Thủ Di Lặc, bởi trước khi làm chiến tướng, Khoái Việt là đệ tử của chùa Thiếu Lâm. Trong đợt Thiếu Lâm Tự tuyển chọn nhân tài kế thừa chức thủ toạ La Hán Đường, Khoái Việt lúc này đang mang pháp danh là Tuệ Phạm đã dùng võ công siêu việt chiến thắng tất cả các đối thủ, chỉ chờ được Phương trượng chính thức bổ nhiệm.
Nào ngờ, trước giây phút huy hoàng đó, một đệ tử của Bách Chiến Đao Vương Công Tôn Hữu Thắng, sư phụ của Quan Vân Trường, đã vâng lệnh thầy lên chùa tố cáo việc Tuệ Phạm Khoái Việt đã từng vi phạm môn quy, lén quan hệ bất chính với một lương nữ dưới núi, sau khi lương nữ này cấn thai, Khoái Việt vì muốn bảo toàn tung tích nên đã sai thủ hạ hạ sát thiếu nữ, vứt xác ra bìa rừng. Bách Chiến Đao Vương lúc đó tình cờ đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-ho-thuong/373123/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.