“ Xem ra ngươi rất vui mừng, đúng không?’ Nhìn thấy khuôn mặt cực kỳ đáng ghét khó ưa của đối phương, Dương Kiệt suýt chút kềm chế không được lao tới tát vài cú vào mặt hắn cho bổ ghét.
“ Được chiêm ngưỡng một bữa tiệc biểu diễn đầy chết chóc, có thể không vui được sao?” Tư Mã Phong Vân khẽ giơ hai tay, lộ ra vẻ vô tội mỉn cười đáp.
“ Muốn gì nói thẳng đi, ta không muốn nói chuyện với một kẻ ngay cả đồng đội cũng có thể bán đứng như ngươi.” Dương Kiệt vô cùng khinh bỉ những tên khốn nạn đê tiện như thế này.
“ Đồng đội?? Hình như ngươi có chút nhầm lẫm thì phải. Ta chưa bao giờ xem chúng là đồng đội của mình cả, nên không hề có chuyện bán đứng hay không bán đứng. Giữa hai bên chỉ là giao dịch hợp tác làm việc với nhau, khi cảm thấy vụ giao dịch hợp tác này không cần thiết nữa, ta chỉ trực tiếp hủy bỏ đó, không có vấn đề gì chứ nhỉ?” Tư Mã Phong Vân mỉn cười nói tiếp: “ Nếu như muốn nói là đồng đội, chỉ có người duy nhất còn sống sót ở đây, mới đủ tư cách trở thành đồng đội của ta mà thôi.”
Lúc này Dương Kiệt đang cảnh giác vô cùng. Đừng xem lúc này hắn đang mỉn cười nói chuyện tỏ vẻ thân thiện, những tên như thế này có thể đâm sau lưng lúc nào không hay đấy.
“ Ngay từ bây giờ, ta chân thành ngỏ lời mời với ngươi hãy gia nhập vào đội ngũ của ta.” Tư Mã Phong Vân nói ra mục đích của mình.
“ Nếu như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-lu-dai-nao-di-gioi/979510/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.