Mặt trời đã lên cao, từng đợt ánh nắng chiếu vào qua song cửa sổ, trong phòng được bao phủ bởi ánh nắng ấm áp, nữ nhân đang bị gắt gao ôm chặt chậm rãi mở mắt ra, trước mắt nàng là một gương mặt tuấn tú phóng đại, Quý U khẽ cười, lặng lẽ nhéo gương mặt hắn, trở lại rồi, thật tốt.
Quý U quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đã sắp đến giờ dùng ngọ thiện rồi… Thích Bạch còn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy, Quý U nhẹ nhàng mở cánh tay hắn ra, thử vài lần đều không thành công.
Quý U nghĩ nghĩ, đột nhiên hôn lên môt Thích Bạch, Thích Bạch phản xạ có điều kiện, bắt đầu dây dưa cùng Quý U, cánh tay hắn cũng buông ra, nắn bóp trên người nàng. Quý U buông lỏng môi Thích Bạch, thấy hắn còn muốn tiếp tục, nàng ôn nhu hôn lên mắt hắn, dụ dỗ hắn ngủ tiếp. Thích Bạch mệt mỏi, cuối cùng cũng an tâm ngủ, lúc này Quý U cũng xuống giường.
Thích Bạch ngủ thật say, hắn còn mệt hơn Quý U, sau khi Quý U bị bắt đi, tâm thần hắn luôn treo lơ lửng, không uống nước, ăn cơm, ngủ, thẳng đến lúc ôm nàng trở về cung, đến lúc thái y báo tin bình an, hắn mới hoàn toàn yên tâm. Hoàng đế bệ hạ hai ngày một đêm chưa ngủ, nằm dài trên giường ngắm Quý U, lý giải nỗi tương tư, đến giờ sửu mới ngủ được.
Khoảnh khắc đẩy cửa ra, Quý U cảm thấy tinh thần thoải mái, cảnh sắc quen thuộc đập vào mắt nàng, giấc ngủ đầy đủ làm tâm tình Quý U thật tốt. Nhìn vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-thuong-hoan-my/290362/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.