Dù có muốn hay không thì Tiêu Tương Phi cũng phải trở về, trốn tránh không phải là biện pháp, mặc dù nàng có thể mặc kệ nhưng những người đó sẽ bỏ qua cho nàng ư? Từ khi nàng bị gắn cái mác Tiêu gia đại tiểu thư thì nàng đã không thể trốn thoát khỏi cái mớ hỗn độn này rồi.
Đối mặt, chỉ có đối mặt, mới là đường thoát duy nhất. Sinh tồn trong thời không xa lạ này, đối mặt là biện pháp duy nhất, cho nên nàng lợi dụng mấy ngày rảnh rỗi nghỉ ngơi dưỡng sức đủ rồi lại xuất hiện.
"Tiểu thư, chúng ta sắp đến Hoàng Thành rồi, cuối cùng cũng về nhà." Trải qua một đoạn đường ngựa xe mệt nhọc, ra khỏi Tây Vực, trở về lãnh thổ Hiên Viên vương triều, từng bước tiếp cận kinh thành, thời gian dường như kéo dài đằng đẵng, lúc này mới dần dần tới mục đích. Cũng khó trách bốn người Hỉ Nhi lại vui mừng như vậy.
Tiêu Tương Phi cũng biết đã sắp đến kinh thành, nàng cũng không biết mình đang nghĩ gì, có lẽ lần này trở về cũng nên buông lỏng chân tay làm lớn một phen chứ cứ thế này cũng không phải là cách hay.
"Tiểu thư, hoàng thượng biết tin chúng ta trở về, người rất vui, nghe nói hoàng thượng sẽ ở ngoài thành nghênh đón chúng ta đó." Hỉ Nhi vui rạo rực đem tin tức này nói cho nàng biết.
Hắn muốn đến đón mình? Tiêu Tương Phi sửng sốt, nàng vẫn không hiểu rõ hắn lắm, mặc dù cùng ở trong hoàng cung, nhưng nàng tuyệt không hiểu tại sao hắn đối với mình tốt như vậy, không hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-thuong-quan-co-nu-dac-cong-hoang-phi-tuyet-sac/171106/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.