Editor: Yanthu
Beta: Đá bào+Lươns
—
Ra tới cửa nhà hàng, nhóm bốn người chia thành hai hướng.
Vưu Niệm dẫn Lục Thanh Trạch tới chỗ để xe ô tô của mình.
Suốt quãng đường cả hai đều không nói với nhau câu gì.
Tới nơi, Lục Thanh Trạch rất tự giác ngồi vào ghế lái.
“Tôi lái xe, em đã uống rượu trái cây rồi.”
Vưu Niệm hơi ngẩn ra rồi cũng ngồi vào ghế lái phụ.
Thắt dây an toàn xong, cô nhìn sang người bên cạnh.
Vì dáng người Lục Thanh Trạch cao dài, không gian trong xe đột nhiên như bị thu hẹp lại.
Anh không để tâm lắm, lùi xe một cách điêu luyện rồi lái về hướng tiểu khu của hai người.
Bàn tay trắng trẻo của anh đặt lên trên vô lăng màu đen, năm ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, đồng hồ bằng bạc phát sáng trong đêm.
Vưu Niệm ngây ngốc nhìn chăm chú những động tác thuần thục của Lục Thanh Trạch hồi lâu, rốt cuộc cũng nghĩ ra một chủ đề để phá vỡ sự im lặng này: “Anh có cần coi chỉ dẫn không?”
Chỗ này cách khá xa tiểu khu, cô cũng dùng chỉ dẫn để đến đây.
“Không, tôi biết đường.”
Vưu Niệm “ồ” lên một tiếng, hướng tầm nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trong đêm, đường phố rực rỡ ánh đèn phù hoa, khung cảnh con người tấp nập vội vã trên đường.
Không còn sự châm chọc pha trò của Cao Xuyên, bầu không khí giữa hai người trùng xuống hơn trước rất nhiều.
Lục Thanh Trạch bình tĩnh liếc mắt nhìn qua người bên cạnh.
Áo khoác xanh đậm mặc trên người khiến phần da lộ ra ngoài của cô càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phia-duoi-hoang-duong/529184/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.