Editor: NU
Beta: Đá bào
==
Đôi đồng tử của Vưu Niệm đột nhiên co rút lại, hai cánh tay cứng đờ buông thõng bên hông.
Lục Thanh Trạch cúi đầu, dịu dàng hôn cô.
Trằn trọc triền miên, hôn tới hôn lui.
Hơi thở ấm áp, xúc cảm mềm mại.
Từ góc nhìn của Vưu Niệm, có thể thấy hàng mi dày và đen của Lục Thanh Trạch, che đi đôi mắt sâu thẳm của anh.
Anh nghiêng đầu, sống mũi cao thẳng gần trong gang tấc, hơi thở quyện vào nhau, mùi rượu nhàn nhạt thấm vào giữa hai người.
“Ở đây không tốt.” Lục Thanh Trạch đột nhiên thấp giọng nói.
“?” Vưu Niệm còn chưa kịp phản ứng lại đã bị anh kéo ra phía sau bảng thông báo.
Bằng cách này, họ bị che khuất bởi cây cối và tấm bảng công cộng.
Giây tiếp theo, môi Lục Thanh Trạch lại quyến luyến mà hạ xuống.
Đầu lưỡi thăm dò tiến vào, cảm giác tê dại xâm chiếm mọi giác quan của Vưu Niệm.
Lông mi Lục Thanh Trạch run lên, giây tiếp theo, con ngươi của anh đối diện với Vưu Niệm
Mạch nước ngầm chảy cuộn.
Trước mắt Vưu Niệm trở nên tối sầm, Lục Thanh Trạch dùng bàn tay che đi đôi mắt của cô.
Cô ngẩng đầu hôn lại, tay từ trong túi áo khoác với ra, chạm vào chiếc áo khoác đang mở của Lục Thanh Trạch.
Lòng bàn tay gắt gao nắm chặt áo sơ mi, quần áo phẳng phiu xuất hiện thêm nhiều nếp gấp.
Vưu Niệm nhắm mắt lại, lông mi dài lướt qua lòng bàn tay khô và ấm.
Thế giới của cô tối đen như mực, tất cả những gì cô có thể cảm nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phia-duoi-hoang-duong/529199/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.