Hai người họ bên nhau hết Xuân Hạ rồi đến Thu Đông, mùa nối tiếp mùa ở bên cạnh nhau, rảnh rỗi hai người sẽ lên Sài Gòn chơi, xem phim, ăn uống hẹn hò, sau đó sẽ trở về. Kiều nhìn mà hạnh phúc lây cho họ, nhưng hạnh phúc là thứ chẳng tày gang, Kiều thấy bọn họ quấn quít bên nhau hai năm, cũng thấy Hân mài giũa hai năm, cô biết nhất định sẽ có chuyện.
Đúng thật là vào một ngày mưa, Hân cùng người của mình đến trước cửa nhà Hương, không gọi mà đạp cửa đi vào, người làm của Hân cũng vô cùng ngạo mạn mà xộc vô, đông, ồn ào như tiếng cơn mưa ngoài hè.
Nghe người làm của mình bảo Hân tới cho nên Hương bảo Dung ngồi ngoan ở phòng, còn cô thì mang theo một cây súng nhỏ đi theo nghênh đón. Thằng Tý thằng Sang cũng chuẩn bị đầy đủ cả, cho dù không có sự chuẩn bị nhưng bọn họ nguyện dùng mạng đổi mạng.
Dáng vẻ của Hân rất trêu ngươi, có vẻ phần vì chỉ trong hai năm mà Hân vùng vẫy được lên, hạ cả gia đình chồng rồi khẳng định vị trí của mình trên quan trường. Chỉ trong vòng hai năm mà rèn luyện như vậy, Hương thấy có vênh váo cũng là chuyện dễ hiểu.
"Không ngờ đúng không?" Hân nhếch cánh môi của mình lên, cười nhạt.
Hương lẳng lặng lên cò súng: "Tao không ngờ mày mặt dày như vậy, bán thân, bán bạn gái, bán gia đình chồng, bán gia đình mình, giờ thì bán nước! Đúng là Hân con nhà ông Phạm, kinh doanh rất giỏi."
Tiếng súng bỗng nhiên vang lên inh tai, Hương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phia-sau-anh-duong/239427/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.