Chẳng qua chỉ mượn cái áo khoác mà thôi, Tô Tú thật sự không hiểu vì sao đột nhiên Lục Lan Xuyên lại trở mặt. Chuyện phát sinh tiếp theo cũng rất khó hiểu, người kia quay đầu bỏ đi, dáng vẻ rất tức giận. Nhưng chưa đi được hai bước anh đã hùng hổ quay lại, sau đó cởi áo khoác xuống, thô bạo khoác lên người cô.
“Không cần trả lại, cứ ném thẳng đi”. Trước khi đi anh nói vậy, nhìn xoáy vào cô, “Tôi chỉ không muốn nợ cô nhiều thêm, Tô Tú à”.
Dĩ nhiên Tô Tú hiểu, từ sau sự việc năm năm trước, cô đã không còn bất cứ mơ mộng hão huyền gì với Lục Lan Xuyên. Nhưng Lục Lan Xuyên còn được chút lương tâm như vậy đúng là nằm ngoài dự liệu của cô.
Sau giây phút ngạc nhiên ngắn ngủi, cô vội vã kéo áo bao chặt lấy người mình, bước nhanh đến phòng thay đồ.
Giữa đường, hai người lướt qua nhau.
Tô Tú không nói nổi những lời kiểu như “Cảm ơn”, mà trong lòng cô và Lục Lan Xuyên đều hiểu rõ, đối với cô, một chút lương tâm này của anh chẳng đáng là gì cả.
Tô Tú không phải là người quá thanh cao, nếu nói nghiêm túc, thật ra cô là một phụ nữ khá thực tế. Rõ ràng mình và Lục Lan Xuyên có thù oán sâu nặng, nhưng cô biết hiện giờ mình chưa có khả năng chống lại anh, vì thế những lúc anh gây khó dễ, cô luôn thông minh lựa chọn thuận theo anh. Ở lúc khó khăn nhất phải dựa vào anh, cũng chọn dựa vào anh, nhưng việc này không nói lên rằng cô có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phia-sau-ao-cuoi/952046/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.